Thế giới

Nhận định, soi kèo Saoura vs Olympique Akbou, 23h00 ngày 27/2: Khách khởi sắc

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-04 15:47:08 我要评论(0)

Hoàng Ngọc - 27/02/2025 10:14 Nhận định bóng quang hảiquang hải、、

ậnđịnhsoikèoSaouravsOlympiqueAkbouhngàyKháchkhởisắquang hải   Hoàng Ngọc - 27/02/2025 10:14  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Jules Kounde 2.jpg
Trung vệ Barca lại một lần nữa gây bàn tán với phong cách thời trang... không đụng hàng phái nam

Khi tuyển Pháptập trung chuẩn bị cho EURO 2024 hồi cuối tháng 5, Jules Kounde khiến thiên hạ mắt tròn mắt dẹt với bộ trang phục cá tính, đặc biệt là mang đôi giày nữ cao.

Jules Kounde.jpg

Lần này, anh chàng lại gây chú ý với set đồ của nữ - mặc chân váy xếp li cùng áo ôm sát nách, kết hợp với giày Timberland.

Jules Kounde 1.jpg

Trước khi HLV Hansi Flick đến ngồi ‘ghế nóng’ Barca, Jules Kounde cũng giữ phong cách ăn mặc độc – lạ của mình như vậy khi đến các trận đấu.

Jules Kounde 6.jpg
Jules Kounde mang giày boot nữ 'đại náo' trại tập trung tuyển Pháp hồi cuối tháng 5, chuẩn bị cho EURO 2024

Nhưng giờ đây vị thuyền trưởng người Đức cấm tiệt, không cho phép dàn sao Barca mặc gì khác ngoài trang phục của CLB.

Jules Kounde 5.jpg
Tuyển Pháp có 2 trận gặp Italy và Bỉ tại Nations League trong kỳ FIFA Days lần này

Tại kỳ FIFA Days lần này, Pháp có 2 trận đấu ở Nations League, gặp Italy (1h45 ngày 7/9) và Bỉ (1h45 ngày 10/9).

Nhận định bóng đá Barca vs Getafe: Khó cản bước Lamine

Nhận định bóng đá Barca vs Getafe: Khó cản bước Lamine

Nhận định bóng đá Barca vs Getafe - Chủ nhà Barca quyết duy trì mạch chiến thắng ở La Liga trong trận tiếp Getafe, với thủ lĩnh trẻ Lamine Yamal." alt="Sao Barca, Jules Kounde mặc váy đến hội quân cùng tuyển Pháp" width="90" height="59"/>

Sao Barca, Jules Kounde mặc váy đến hội quân cùng tuyển Pháp

{keywords}Cậu bé Vị quyết định lên Hà Nội đánh giày kiếm sống từ năm 15 tuổi.

Sinh ra trong một gia đình thuần nông nghèo ở huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định, gia đình Vị có 4 anh chị em. Vị là con thứ 3.

Cũng giống như nhiều đứa trẻ con nhà nghèo khác, cả năm may ra Vị mới được mặc một tấm áo mới, bữa cơm chỉ có đĩa rau là chuyện thường ngày, đi học nhiều khi không có tiền đóng.

Vài sào ruộng không đủ để nuôi 6 miệng ăn, bố Vị khi thì đi chạy xích lô ngoài Hà Nội, khi thì làm thợ xây, bôn ba khắp nơi. Cả năm, Vị chỉ gặp bố 2-3 lần. Mẹ thì bận việc đồng áng suốt ngày. Bà nuôi được vài con lợn, con gà cũng là để bán lấy tiền đóng học cho con, chứ không dám ăn.

Cuộc sống khó khăn, Vị cũng đâm ra chán việc học hành. Năm lớp 9, thấy anh trai và những đứa trẻ cùng lứa lên Hà Nội kiếm tiền, Vị quyết chí đi theo. 

“Bố mình không đồng ý, nhưng đợt ấy bố bị bệnh khớp, không đi làm xích lô ở Hà Nội được nữa, gia đình mất đi nguồn thu nhập” - Vị kể.

Nói là làm, Vị đi cùng một người bạn với 30 nghìn đồng tiền tiết kiệm trong túi. Lên đến Hà Nội, cậu mua bộ đồ đánh giày mất 18 nghìn đồng. Còn 12 nghìn cậu để trả tiền phòng trọ.

Căn phòng có giá 2 nghìn đồng/ngày bé xíu, tối om, chỉ có một chiếc bóng đèn tù mù giữa phòng và 2 chiếc quạt chỉ được bật theo giờ. Cả trẻ bán báo, đánh giày, 2 vợ chồng nhặt rác, 2 vợ chồng bán trứng vịt lộn đều ở trong đó, mỗi người ngủ riêng một góc.

“Không hiểu sao lúc ấy mình sống được trong đấy, nghĩ lại vẫn thấy sợ”.

Cậu bé đánh giày nơm nớp sợ hãi và tủi thân

Vị kiếm được 2 nghìn đồng cho mỗi đôi giày. Hôm nào ế khách thì 1 nghìn hay 1 nghìn rưỡi cũng nhận, còn hơn là chết đói. Mỗi ngày, cậu bé 15 tuổi có 20-30 nghìn đồng trong tay, vị chi mỗi tháng 500-600 trăm nghìn đồng. Đó là một khoản tiền rất to lúc ấy với người ở quê. Hầu như cậu gửi tiền về cho bố mẹ, chỉ giữ lại một chút để ăn và trọ.

Thời gian đầu, Vị rất ham. Nhưng chỉ vài tháng sau, cậu thấy nản. Cậu bé mới lớn phải chống chọi với quá nhiều mối nguy hiểm rình rập mỗi khi ra đường: bị đánh, bị cướp, bị trấn lột. Kinh nghiệm khiến cậu không bao giờ để cả tiền vào một chỗ, ra đường lúc nào cũng phải ngó trước ngó sau. Nhiều lần bị “ăn đòn” đã dạy cho cậu những kỹ năng sinh tồn trên đường phố Hà Nội.

Nhưng điều khiến cậu chán nản nhất có lẽ là cách người ta đối xử với một cậu bé đánh giày. “Nó không được tốt lắm” - Vị nhớ lại.

“Người ta sẽ nhìn mình rồi chép miệng ‘ôi giời, thằng bụi đời, thằng lang thang…’. Nhiều người mất giày có khi lại nghĩ mình lấy”.

Nhiều lần Vị đã muốn về quê, nhưng chưa khi nào cậu đủ can đảm. Cậu vẫn nhớ cảm xúc vào một ngày trời mưa cách đây 19 năm. Khi đó, trong túi không còn đồng nào, người lại đang ốm sốt. Ngồi trong nhà trọ nhìn bên ngoài trời mưa rả rích, vừa đói vừa mệt, nỗi nhớ nhà trào lên. Cậu thấy mình lạc lõng, bơ vơ, tủi thân ở nơi đất khách quê người.      

{keywords}
Một năm rưỡi lăn lộn trên những con phố Hà Nội là những ngày tháng cay đắng, tủi thân, sợ hãi của cậu bé mới lớn.  

Lại một ngày khác sau khi đã gia nhập “đội quân” đánh giày được 7-8 tháng, trời nắng chang chang, Vị đi lang thang gần một ngôi trường với chiếc túi rỗng. Giờ tan học, những đứa trẻ bằng tuổi cậu ùa ra cổng. Khuôn mặt vui vẻ, hạnh phúc của chúng vội tìm bố mẹ lẫn trong đám đông. Nhìn lại mình, Vị chỉ thấy một cậu bé lấm lem, mồ hôi lấm tấm, bụng đói, rỗng túi, tương lai mờ mịt. Bức tranh đối lập ấy khiến cậu không thể nén lại suy nghĩ: “Sao cuộc đời mình lại khốn nạn thế!”.

Bế tắc là cảm xúc duy nhất lúc ấy. Vị bắt đầu nghĩ rằng: “Không, mình không thể chấp nhận cuộc sống như thế này mãi được!”. Nhưng ngay lúc đó, cậu không có sự lựa chọn nào cả. Cậu bé 15 tuổi không biết phải làm gì khi không có tiền, không có ai thân quen. Mãi đến khi gặp Rồng Xanh, cậu mới thầm nghĩ rằng đây chính xác là cái mà mình đang cần.

'Mình sẽ đánh giày cho Tây'

Lần đầu tiên gặp Michael Brosowski - người sáng lập Rồng Xanh, cậu bé Vị gầy nhẳng và đen nhẻm đang đi kiếm ăn ở khu vực đường Vạn Kiếp. Như một câu nói cửa miệng của cậu bé đánh giày, Vị mời Michael bằng thứ tiếng Anh “bồi”: “Hello, shoes shine?”.

Ngày ấy, Michael - một chàng trai người Úc - mới sang Việt Nam và đang là giảng viên của Trường ĐH Kinh tế quốc dân. Lúc này, Rồng Xanh cũng chưa thành hình. Michael và bạn anh mới chỉ có một câu lạc bộ tiếng Anh và câu lạc bộ bóng đá dành cho trẻ em đường phố.

“Michael hỏi quê mình ở đâu, cho mình một cái bánh rồi hỏi có muốn học tiếng Anh không. Nếu muốn đến học thì Chủ nhật đến chỗ này, cũng có các bạn trẻ lang thang đến học chung”.

Suy nghĩ đầu tiên loé lên trong đầu Vị lúc ấy là “mình có thể đánh giày cho Tây, sẽ kiếm được nhiều tiền hơn”. Rồi anh mới bắt đầu nghĩ đến chuyện “biết đâu nó sẽ giúp mình làm cái gì đấy”. Vị chưa biết chính xác nó là cái gì nhưng rất có thể là con đường giúp cậu thay đổi cuộc sống.

{keywords}
Đỗ Duy Vị khi đã trưởng thành, quay về làm việc cho Rồng Xanh được 1-2 năm. Bên phải là Michael Brosowski - người sáng lập tổ chức.

Ngày đầu tiên đến với câu lạc bộ tiếng Anh của Rồng Xanh, Vị vẫn còn cảm giác sợ hãi và phòng vệ, nhất là khi thấy nhiều đứa trẻ đánh giày khác cũng đang ở đó. Nhưng dần dần, cậu được trò chuyện, được chơi game, được đưa đi ăn phở, được đối xử đàng hoàng. Vị dần thích nơi này và cảm thấy an toàn khi ở đây.

Học được một thời gian thì Michael hỏi Vị có muốn bỏ đánh giày để đi học không. Sáu tháng sau, Rồng Xanh thuê cho cậu và các bạn một căn nhà trọ để đi học. Vị không học văn hoá như các bạn, mà chọn học nghề nhà hàng - khách sạn, học tiếng Anh, lập trình web…

Học xong, cậu đi thực tập, sau đó đi làm pha chế ở một nhà hàng có tiếng nhất nhì Hà Nội khi đó. Khi đã có công việc và thu nhập ổn định, những đứa trẻ như Vị sẽ rời khỏi tổ chức để tự lập.

Mức lương ngày ấy của cậu rất tốt. Năm 20 tuổi, cậu đã là giám sát của một khách sạn 5 sao – một vị trí mà ở tuổi đó chưa có ai được đảm nhiệm. Trong những năm tháng thăng hoa nhất của sự nghiệp, thi thoảng Vị vẫn về Rồng Xanh để làm tình nguyện.

Đến năm 2009, khủng hoảng tài chính khiến khách sạn Vị làm bị ảnh hưởng nặng. Nhân dịp này, Vị xin nghỉ, coi như một khoảng thời gian nghỉ ngơi cho mình.

“Lúc đó, mình cũng nghĩ đến việc về Rồng Xanh bởi vì một trong những mong muốn của mình là quay trở lại trả cái ơn mà mọi người đã giúp mình ngày xưa”.

Cuối cùng, anh quyết định về nơi đã giúp mình trưởng thành nhưng giao hẹn chỉ làm trong 6 tháng.

Thế nhưng, anh đã gắn bó với nơi đây cho đến tận bây giờ.

Trưởng thành và trả ơn

{keywords}
Anh có 10 năm kinh nghiệm tìm kiếm và hỗ trợ trẻ em đường phố. 

“Trẻ lang thang ở thời điểm đó rất nhiều, các vấn đề của trẻ ở thời điểm đấy cũng rất khác so với mình ngày xưa. Ngày xưa, nhiều trẻ đánh giày, bán báo vì nghèo. Nhưng thời điểm mình gặp, bọn trẻ bỏ nhà đi là chính, bởi vì gia đình chúng có rất nhiều vấn đề. Chúng bị xâm hại tình dục, có liên quan đến các tệ nạn như ma tuý...

Những đứa trẻ ấy không phải ai cũng làm việc được. Cũng từng là một đứa trẻ đường phố, có lẽ mình dễ dàng kết nối với chúng hơn người khác. Mình không biết nếu mình nghỉ thì chúng sẽ như thế nào, ai sẽ là người đêm hôm đi tìm chúng. Khi đó Rồng Xanh không có nhiều nhân viên và nhân viên cũng không có nhiều kỹ năng tốt như bây giờ. Chỉ có duy nhất một mình mình đi làm trên đường phố thôi. Và cả Hà Nội lúc ấy cũng chỉ có mỗi Rồng Xanh là tổ chức hỗ trợ đối tượng trẻ em ấy”.

Nhìn vào bọn trẻ là anh nhìn thấy bản thân mình - một cậu bé khao khát mong chờ được ai đó dang tay giúp đỡ. Anh thấy mình có trách nhiệm phải cho những đứa trẻ ấy cơ hội giống như mình ngày xưa.

{keywords}
Đỗ Duy Vị được bổ nhiệm vị trí đồng Giám đốc điều hành tổ chức Rồng Xanh cách đây vài tuần.

Chia sẻ với phóng viên chỉ sau khi được bổ nhiệm vị trí đồng Giám đốc điều hành Rồng Xanh vài tuần, người đàn ông sinh năm 1987 nói rằng, còn rất nhiều công việc đang đợi anh phía trước. Trẻ em đường phố cũng chỉ là một trong số các đối tượng mà tổ chức này đã hỗ trợ suốt 20 năm nay.

Hiện tổ chức có khoảng 100 nhân viên toàn thời gian. Tính đến nay Rồng Xanh đã giải cứu được hơn 1.000 nạn nhân của mua bán người và lao động trẻ em; hơn 5.200 trẻ em được hỗ trợ đi học và học nghề; hỗ trợ pháp lý cho 120 nạn nhân của mua bán người, lạm dụng tại các phiên toà; 1.100 trẻ em có nơi tạm trú an toàn và 110 ngôi nhà được xây sửa; 2.200 trẻ em và thanh niên được đoàn tụ với gia đình.

Trong 2 năm bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh Covid-19, số trẻ mới mà tổ chức tiếp nhận mỗi năm tăng lên đáng kể - từ khoảng 120 trẻ/năm lên 180 trẻ/năm. Đây cũng là một thách thức đáng kể với Rồng Xanh cả về mặt nhân lực cũng như nguồn viện trợ. 

Phần 2: 18 năm là 'cứu tinh' của trẻ em đường phố 

Nguyễn Thảo

Ảnh: NVCC

Cuộc sống hiện tại của cô gái ăn xin trở thành người mẫu

Cuộc sống hiện tại của cô gái ăn xin trở thành người mẫu

Rita Gaviola, một cô bé ăn xin ở thị trấn Lucban của Philippines đã không thể ngờ rằng mình sẽ nổi tiếng chỉ sau một bức ảnh được chụp vô tình.

" alt="Cuộc gặp với anh Tây giúp cậu bé đánh giày trở thành CEO của hàng trăm nhân viên" width="90" height="59"/>

Cuộc gặp với anh Tây giúp cậu bé đánh giày trở thành CEO của hàng trăm nhân viên

{keywords} Beijing X7 có vẻ ngoài khá hiện đại và thời trang

Theo tư vấn từ người bán hàng, tôi khá bất ngờ với giá xe cộng đăng ký chưa đến 800 triệu nhưng chiếc Beijing X7 tích hợp rất nhiều công nghệ mà cùng phân khúc, xe của Nhật và Hàn không có. Phong cách xe này trông như xe sang Porsche Macan với dải đèn nối dài, tay nắm cửa kiểu thò thụt điện như Range Rover.

Bên trong, X7 cho cảm giác công nghệ ngập tràn như màn hình kéo dài 12.3 inch tích hợp cụm đồng hồ với màn hình giải trí trung tâm. Một màn hình khác tích hợp bệ cần số chỉ dùng để điều chỉnh điều hòa, camera dễ liên tưởng đến cấu hình của xe sang Land Rover. Ghế lái và ghế hành khách phía trước là loại chỉnh điện, ghế lái có chức năng nhớ 3 vị trí, cửa sổ trời toàn cảnh.

Phải nói rằng Beijing X7 rất khác những chiếc xe Trung Quốc mà tôi từng xem tại triển lãm cách đây chục năm ở Hà Nội: kiểu dáng xấu, nội thất sơ sài và nồng mùi nhựa. Nếu mua chiếc xe này, trang bị chắc chắn hơn đứt các đối thủ SUV/Crossover cỡ C mà lại rẻ hơn. Trong khi cùng tầm giá nếu mua xe có thương hiệu, chỉ có thể lựa chọn SUV cỡ B như Hyundai Kona, Kia Seltos, hay Ford EcoSport.

{keywords}
Nội thất Beijing X7 không thua kém dòng xe sang trong khi giá rẻ hơn

Tuy nhiên khi bày tỏ ý định đặt mua Beijing X7, bạn bè, người thân đều phản đối. Có người còn cho là tôi hâm khi bỏ từng đó tiền để trải nghiệm xe Trung Quốc.

Vợ tôi nói rằng, cô ấy chẳng biết gì về xe nên để tôi quyết nhưng chỉ lăn tăn rằng nhỡ đâu đi được đôi năm tôi chán xe bán thì liệu có mất giá quá hay không? Sự lo lắng của cô ấy cũng có lý, bởi ngay chiếc Kia Moring đã đi 5 năm của tôi khi lộ ý định đổi xe, nhiều người đặt ngay vấn đề mua lại, không cần phải mở lời.

Riêng ông anh vợ tôi, hiện đang chạy chiếc Mercedes-Benz GLC thì nói thẳng, với 800 triệu đâu thiếu xe cũ của Đức, Nhật, Hàn, Mỹ đủ công nghệ an toàn như camera 360 độ, tự ghép vào bãi đỗ, cảnh báo chệch làn đường, không nhất thiết phải làm “chuột bạch” với chiếc xe Trung Quốc mới ra thị trường chưa đến 1 năm tuổi. Thậm chí anh vợ còn tuyên bố sẵn sàng cho tôi vay thêm tiền để lên đời xe Đức chạy cho biết thế nào là xe sang và độ an toàn.

Quả thực lắm người nhiều ý cũng khiến tôi khó nghĩ, nhưng mới đây khi đem ô tô đi thay dầu ở gara quen, anh chủ xưởng nói một điều làm tôi tụt hẳn hứng mua chiếc Beijing X7.

Anh ấy kể rằng đã có khách mang xe Trung Quốc đến nhờ sửa, nhưng đa số đồ phụ tùng thay thế phải chờ đặt khá lâu, trong khi xe Toyota, Hyundai thì gọi điện phát là vài chục phút sau có người mang đồ đến.

Vì vậy gara nhỏ không mặn mà sửa những dòng xe này và khuyên tôi nên cân nhắc khi đại lý bán xe Trung Quốc hiện nay chưa nhiều, khó đảm bảo sửa chữa hỏng hóc, nhất là với xe trang bị quá nhiều tính năng như Beijing X7.

Theo các bạn, tôi có nên thuận theo những lời khuyên từ bỏ ý định mua xe Trung Quốc để kiếm một chiếc xe Nhật, Hàn ít công nghệ hơn nhưng không mất giá hay vẫn mua chiếc Beijing X7 để thỏa mãn những tính năng xe sang?

Độc giả Phạm Anh Đức (Long Biên, Hà Nội) 

Bạn có suy nghĩ gì về xe Trung Quốc nói chung và chiếc Beijing X7 nói riêng? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!

Vợ chồng tôi cãi nhau vì kế hoạch mua ô tô Trung Quốc cũ 200 triệu đồng

Vợ chồng tôi cãi nhau vì kế hoạch mua ô tô Trung Quốc cũ 200 triệu đồng

Sau nhiều năm đi làm để dành được một khoản tiền nhỏ 200 triệu, tôi định mua ô tô cũ và nhắm tới một vài thương hiệu Trung Quốc vì số tiền này nếu chọn xe của Nhật, Hàn chỉ đủ mua xe nhỏ đời sâu.

" alt="Có nên mua xe Beijing X7 hay xe Hàn, Nhật?" width="90" height="59"/>

Có nên mua xe Beijing X7 hay xe Hàn, Nhật?